(Xây dựng) - Nhàn nhạt mưa cuối thu trên cung đường vòng vèo ngược dốc. Hoàng sa Phì bí ẩn trong miên man sương mù. Hẹn bạn từ Sài Gòn ra từ gần nửa năm trước. Lúc những thửa ruộng bậc thang đang vào vụ đổ nước lấp lánh như hàng nghìn tấm gương trời. Chuẩn bị cho chuyến đi vào mùa gặt vô cùng công phu kĩ lưỡng như thế nhưng thời tiết đã phá hỏng mất quá nửa niềm mơ ước. Đám trẻ đi “phượt” nhìn mấy bậc cao tuổi rúm ró trong chiếc ôtô hạ kính cửa thi nhau chĩa máy ảnh ra ngoài mà cười lăn. Cứ cười đi. Rồi các em sẽ biết thế nào là cảnh đẹp của Hoàng Su Phì vào đúng thời điểm không ai dám nghĩ đến việc lên thăm.
Ảnh minh họa (Nguồn: Internet). |
Thói quen lười biếng thông thường khi đi du lịch cứ phải chọn mùa hóa ra là một sai lầm được lặp đi lặp lại một cách vô thức. Thử tượng tượng lần nào đi lên núi cao cũng ruộng bậc thang lúa chín nhuộm trời, rồi ra biển lúc nào cũng nắng hè nồng nã thì chán biết chừng nào? Rất may, bạn miền Nam hiểu được điều đó. Với bạn thì lần đầu tiên đặt chân đến miền địa đầu Tổ quốc là vô cùng thiêng liêng bất kể thời tiết có như thế nào.
Hoàng Su Phì không phụ tình yêu của những người cả lạ và quen. Những đỉnh núi bâng khuâng tím mờ hiện ra trên ngọn dải mây vắt qua thung lũng. Xe đi lên đỉnh đèo mù sương không rõ mặt người. Cảm giác thần tiên như lạc vào chốn thiên thai hạ giới. Hơi may trên đỉnh núi lướt thướt quấn quýt chân người. Những lau lách hiện ra mờ tỏ hiện bên những bông chuối rừng rực rỡ như ngọn đèn thắp sáng thung sâu. Con đường trắng sữa lạ lẫm ngay cả với tay lái đã vượt qua đỉnh đèo hàng mấy mươi lần. Những chiếc cầu treo lát ván gỗ cũ kĩ đung đưa bên khe suối như con đường xộc xệch dẫn thẳng vào vô tận. Vài thác nước hiền hòa đột ngột hiện ra bên vách núi dựng đứng như rót lao xao xuống từ trời. Một Hoàng Su Phì khác hẳn với lối mòn phong cảnh có sẵn trong đầu. Đó là những khoảnh khắc hiếm hoi bàn tay tạo hóa ban cho con người. Rất vô tình không thể hẹn trước.
Gần trưa, bất chợt có những phút hửng nắng diệu kì. Mây hồng bồng bềnh trôi dạt về phía bên kia đỉnh núi. Những thửa ruộng bậc thang đã gặt xong còn nhấp ngô gốc rạ ôm vòng quanh những ngọn đồi ngăn nắp. Vài đám lúa chín còn sót lại dưới khe sâu vàng rực bên những mái nhà sàn lẩn khuất trong lùm cây mướt xanh. Vấn vít làn khói trắng mỏng tang thướt tha như lụa múa. Áo đỏ người con gái cần mẫn bên hàng rào tre như một nét chấm phá xuất thần trong bức tranh phong cảnh êm đềm đẫm sương.
Quán ăn là nhà ngôi nhà sàn nằm sát trụ sở ủy ban huyện trong thị trấn Vinh Quang. Sóng điện thoại và wifi đủ mạnh để vào mạng internet trong lúc chờ cơm. Vài phòng ngăn vách kính chạy máy lạnh rôm rả nói cười chúc tụng. Cá suối nấu mẻ với lá lốt thơm lừng. Dưa cải củ muối chua và ếch rán giòn với măng trúc. Thịt lợn ỉ luộc thái miếng to bản mỡ dày chấm nước mắm ớt đã là niềm mơ ước của dân phố từ rất lâu rồi. Rau rừng đắng ngọt the cổ họng đưa hương vị rượu ngô ngâm táo mèo dìu dịu chát trên môi. Cô bé phục vụ trẻ măng người La Chí có nước da làm cho bất kì con gái thị thành nào cũng phải ghen tị. Giọng nói trong như tiếng suối rừng khiến cho những chao chát phố phường phải ngây ngất lắng nghe.
Lâng lâng sương mù cùng với hơi may chậm rãi tìm vào trong trí nhớ.
Đỗ Phấn
Theo